Skip to main content

PHẢN TƯ DUY

Bạn tôi xin việc vào một công ty đầu tư độc quyền.

Công ty này sắp xếp cho tất cả những người xin việc vào phòng kế toán làm 3 cuộc thi trong 3 ngày.

Lần thi thứ nhất, bạn tôi được thành tính khá tốt 99 điểm, đứng thứ nhất, một cô gái tên Tiểu Mị 95 điểm đứng thứ 2.

Lần thi thứ 2, lần thi lần này giống lần thứ nhất. Ban đầu bạn tôi nghĩ phát lộn đề, nhưng giám khảo lại lần nữa nhấn mạnh đề không sai. Nếu như mà đề thi không có thì sai thì bạn tôi cũng chẳng muốn suy nghĩ nhiều nên cứ thế cầm bút lên viết, chưa hết 1 nửa thời gian quy định đã trả lời hết tất cả các câu hỏi. Bạn tôi nộp bài và các thí sinh khác cũng liên tục nộp bài. Mọi ngời đều cảm thấy đắc ý nghĩ rằng bài thi của mình sẽ được điểm cao, hiển nhiên lần này bạn tôi cũng đạt được 99 điểm đứng thứ nhất, còn cô bạn Tiểu Mị kia nộp bài trễ nhất đạt 98 điểm đứng thứ 2.

Ngày thứ 3 lại tiến hành cuộc thi đúng giờ.

"Lần này chắc không dùng cùng một đề thi kiểm tra chúng tôi chứ?"

Khi mọi người vào thi ai nấy cũng đều xôn xao.

Bài thi phát ra, mọi người đều ngơ ngác reo lên, bởi đề thi vẫn giống y như đề thi của 2 lần trước.

"Yên lặng, yên lặng, các bạn nghe tôi nói, đề thi lần này giống như đề thi của 2 lần trước, đây là sự sắp xếp của công ty. Công ty sắp xếp như thế nào thì chúng tôi thi hành như thế ấy, nếu như ai không thích có thể rời khỏi phòng thi, chsng tôi sẵn sàng mở cửa cho các bạn rời khỏi."

Mọi người thấy người tuyển dụng nổi nóng nên đành cúi đầu làm bài.

Lần này càng rút ngắn thời gian hơn, tất cả các thí sinh và bạn tôi hầu như không cần suy nghĩ gì nhiều, không đến nửa tiếng là phòng thi đã trống rỗng. Chỉ có một thí sinh là Tiểu Mị vẫn ngồi đắn đo suy nghĩ, Cứ chỉnh sửa bổ sung cho đến tiếng chuông reo cô ta mới nộp bài.

Lần thi thứ 3 trôi qua, bạn tôi thở phào nhẹ nhõm, bạn tôi vẫn được 99 điểm và đứng thứ nhất. Nhưng lần này cô Tiểu Mị cũng đạt 99 điểm cùng hạng. Dù vậy, bạn tôi vẫn không hề lo lắng vì sự tiến bộ của cô ta.

Ngày thứ 4 đến xem kết quả , bạn tôi trố mắt bàng hoàng: Trên đó chỉ ghi Tiểu MỊ là được tuyển. Lúc đó bạn tôi tìm đến phòng làm việc của giám đốc, mạnh dạn chất vấn:

"Tôi thi ba lần đều đạt điểm cao nhất, tại sao tôi lại không được chọn mà lại chọn người số điểm thấp hơn tôi? Như vậy có công bằng không?"

Bạn tôi tỏ vẻ kích động khác thường.

Tổng giám đốc nhìn bạn tôi mỉm cười và chờ bạn tôi bình tĩnh lại mới nói:

"Cô à, thật sự tôi rất ngưỡng mộ cô thi được điểm cao nhất, nhưng công ty không hề nói sẽ tuyển người có số điểm cao nhất. Điểm thi cao hay thấp với chúng tôi chỉ là mức đánh giá trên con số thôi, chứ không phải kết quả cuối cùng. Không sai là lần nào cô cũng được điểm cao, nhưng đáp án của cô lần nào cũng y chang, không có gì thay đổi. Nếu như công ty chúng tôi cũng giống như tư duy của cô, cứ dùng một hình thức tư duy để kinh doanh, vậy thì khó tránh khỏi bị đào thải khỏi cuộc cạnh tranh đầy khắc nghiệt của thị trường hiện nay. Chúng tôi cần nhân viên không những có tài mà còn biết phản tư duy, người biết phải tư duy và phát triển những sơ suất mới có tiến bộ, nhân viên có tiến bộ, công ty mới phát triển được, vì sao chúng tôi 3 lần đều dùng chung một đề là vì không những muốn kiểm tra kiến thức của các bạn mà còn muốn kiểm tra cách phản tư duy của các bạn đấy. Lần này cô không được tuyển dụng thật đáng tiếc. Mong gặp được cô lần sau."

Bạn tôi không còn gì để nói, thẹn thùng ra khỏi phòng giám đốc.

----------------------------------------

Khi đối diện với đề thi không thay đổi, cứ lần này hết lần khác, không phải tích cực đối diện mà là tiêu cực đối phó. Tiểu Mị lần thi sau trả lời khác lần thi trước, cô ta biết cách phản tư duy vì thế mà cô ta được tuyển dụng.

Khi đối diện gánh nặng, thử thách, ta tích cực, dũng cảm đối diện thẳng thắn, hay là làm lại, đơn điệu không suy nghĩ khác hơn? Đây chính là sự gợi ý của bài văn dành cho mọi người.

Comments

Popular posts from this blog

Chuyện Mèo và Chuột

Con mèo dí súng vào đầu con chuột rồi hỏi: - 1+1 = mấy? - Dạ! = 2 ạ! 'Pằng', con mèo thổi khói súng: Mày đã biết quá nhiều. Vẫn câu hỏi đó, con chuột thứ 2 suy nghĩ rồi run rẩy trả lời: - Dạ! em không biết ạ! 'Pằng', con mèo lại thổi khói: Loại dốt nát như mày không nên sống. Đến con chuột thứ 3, mèo vẫn hỏi lại câu hỏi đó. Con này suy nghĩ rồi trả lời: - Biết thì sao mà không biết thì sao? 'Pằng'!: Nguy hiểm như mày thì càng phải chết.

Việt Nam không có đối thủ(chết vì cười)

^_______________________^ 1.Cuộc thi ai oai hơn Tại một quán nhậu, một hôm có 3 người Mĩ bước vào.1 người dõng dạc hô :"cho 3 chai bia, ko cần cái mở nút " .3 chai bia được mang lên. Người Mĩ rút súng pằng pằng pằng, bay 3 cái nút chai, cả quán xanh mặt! Bỗng 3 người Nhật bước vào, " 3 chai bia, ko cần cái mở nút chai ". 1 người rút kiếm : xẹt xẹt xẹt , 3 cái nút chai bay mất tiêu! Người Nhật vênh mặt, người Mĩ gườm gườm. Bấy giờ 3 người Việt Nam ngồi trong góc quán mới kêu lên : "cho 3 chai bia, lấy dùm cái mở nút luôn ". Thằng Mĩ và Nhật đều cười lớn . Việt Nam nói tiếp :"ko cần đá (ice)" . 1 người rót Bia ra 3 cốc rồi lấy 3 trái lựu đạn rút chốt thả vào ! Mĩ tái mặt ,Nhật chui xuống gầm bàn .